Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Một số thời khắc câu chuyện nhìn như rất dễ dàng, đó là bởi vì bạn chỉ đứng trên góc độ của thượng đế, không mang theo bất kỳ tâm tình gì, nhìn vào toàn cục, nắm giữ hết thảy.
Không ít người sẽ cảm thấy, chuyện này nếu đổi thành mình, thì có lẽ sẽ làm được tốt hơn rất nhiều.
Nhưng khi bạn đứng ở vị trí đó, bạn sẽ chỉ biết nhìn vào một góc độ phiến diện, sẽ bị người ở bên trong ảnh hưởng đến cảm xúc, tư tưởng, có lẽ phản ứng của mình còn không bằng người khác.
Nhưng ta không giống...
Ta mẹ nó cũng không biết phía sau phát sinh cái gì mà! Có gì mà không giống!
"Ai."
【 Tiểu tỷ tỷ, cô thở dài làm gì? 】
"Ta thở dài cũng không được?"
【 Thế này không phù hợp với hình tượng của cô. 】 Cao quý lãnh diễm đâu!
"Lại không có ai, sợ cái gì." Sơ Tranh không thèm để ý ngã chổng vó nằm, không có chút hình tượng nào để nói nữa.
【...】 Không có ai cô liền có thể muốn làm gì thì làm thật sao?
Được rồi.
Đã từng cho rằng cô là một đại lão cao quý lãnh diễm.
Về sau mới phát hiện dưới sự cao quý lãnh diễm ấy, có một tâm tình bát quái phun tào mà đến sông băng ngàn năm cũng không ép nổi.
Vốn dĩ cho rằng đây là toàn bộ con người cô.
Về sau lại phát hiện, người này nha, không chỉ nội tâm không an phận, mà cả người cũng không an phận.
Lúc không có người, chuyện vớ vẩn gì cũng làm ra được.
【
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790707/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.