Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Phong Vọng sắc mặt cực kém lên xe, hai tay ôm mình, một bộ dạng "ta rất tức giận, ai cũng không dỗ được".
Sơ Tranh lên xe sau một bước, trợ lý lên phía trước lái xe.
Trong khoang xe sau nhất thời yên tĩnh lại.
Ánh mắt Phong Vọng liếc qua phía Sơ Tranh: "Không phải em tới đón tôi? Sao lại trở thành buổi fan meeting rồi?"
Thẻ người tốt dùng cái giọng điệu gì đây?
Quái gở.
"Nói chuyện đàng hoàng chút." Có người đối đãi với kim chủ như thế à?
"Hừ."
Phong Vọng nhẹ hừ một tiếng: "Bọn họ dựa vào cái gì mà gọi em là chồng?"
Dựa vào cái gì... Ta làm sao biết dựa vào cái gì, có thể là dung mạo ta đẹp thôi.
Sơ Tranh thấy sắc mặt Phong Vọng càng ngày càng không dễ nhìn, hơi suy tư, thật lòng đề nghị: "Vậy anh gọi?"
Hắn... Hắn gọi?
Nói đùa cái gì thế, hắn là một người đàn ông, gọi chồng cái gì!
"Em là kim chủ của anh, không thể để cho người khác gọi em như vậy." Nghe thấy người khác gọi như vậy, đáy lòng của hắn rất khó chịu.
"Ồ... Vì sao?" Một kiểu xưng hô mà thôi.
"Em cũng muốn làm kim chủ của bọn họ?"
Sơ Tranh lắc đầu, thật lòng hứa hẹn: "Chỉ làm kim chủ của anh."
Phong Vọng: "..."
Mẹ!
Khi muốn cùng cô nói chút chuyện mập mờ, cô vừa quay đầu liền dẫn đề tài đi lệch, bằng không thì chính là căn bản không để ý hắn.
Nhưng mà luôn luôn vào lúc hắn lơ đãng, cô lại tung ra một câu chọc người.
Lại có vẻ đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790704/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.