Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Phong Vọng trông thấy Sơ Tranh cũng hơi kinh ngạc.
Trên Weibo hắn chỉ là thuận miệng...
"Sao cô lại tới đây?"
"Không phải muốn ôm?" Sơ Tranh đúng lý hợp tình giang hai tay: "Nhanh lên, tôi còn phải trở về quay phim." Vội vàng lắm đó.
Thẻ người tốt cả ngày chỉ biết gây chuyện.
Không đáp ứng yêu cầu của hắn, lỡ như hắn không cảm thấy ta là người tốt thì làm sao bây giờ?
Phong Vọng viết đầy mấy chữ kinh ngạc lên mặt, Sơ Tranh đã đợi đến không kiên nhẫn, trực tiếp kéo người qua ôm một chút, thuận tiện hôn một chút.
Sơ Tranh hôn người xong: "Tôi đi đây."
Phong Vọng hoàn hồn, nhanh tay lẹ mắt kéo tay áo cô: "Cô... chỉ đến để ôm tôi một cái?" Thuận tiện hôn một chút?
Bọn họ cách nhau xa như vậy, không phải chỉ là một, hai con phố.
Chính là vì hắn thuận miệng nói một câu trên mạng?!
"Bằng không thì sao?"
Cô còn muốn tới làm gì?
Phong Vọng không chớp mắt nhìn chằm chằm vào cô.
Sơ Tranh: "..."
Nhìn ta làm gì!?
Ta cũng đã ôm rồi, còn hôn hôn nữa đó, muốn thế nào nữa?
Sơ Tranh hơi hần chờ, sờ sờ trên người.
Khi ở đoàn làm phim quay phim, Đồng Tuyết Ngôn nhét vào trong túi cô mấy viên kẹo đường, Sơ Tranh mò ra, bỏ vào trong lòng bàn tay Phong Vọng.
Giấy gói kẹo rất đáng yêu, phía trên in hình con thỏ nhỏ mềm manh đáng yêu.
Rơi vào trong lòng bàn tay Phong Vọng, giấy gói kẹo và bàn tay trắng nõn, hình thành chênh lệch phá lệ rõ ràng.
Sơ Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790701/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.