Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Dù sao Thẩm Minh cũng sinh ra trong hào môn, sao có thể làm chuyện như vậy được.
Nhưng không nghĩ đến đối phương kiên nhẫn quấy rối hắn, thậm chí còn theo dõi chỗ ở của hắn, còn tìm người chặn mình trong phòng.
Lúc ấy Thẩm Minh thiếu chút nữa đã giết người kia.
Khi ấy trong đầu hắn không có gì cả, chỉ có duy nhất một suy nghĩ giết người.
Nếu như không phải Giải Nguyệt Bùi xuất hiện, thì người kia đại khái đã chết.
Lúc ấy người kia có chút địa vị, Giải Nguyệt Bùi dùng tiền tìm quan hệ, làm êm xuôi chuyện này.
Thẩm Minh nhớ kỹ lời lúc ấy Giải Nguyệt Bùi đã nói với mình.
"Thẩm Minh, cậu vẫn là cậu sao?"
Hắn vẫn là hắn sao?
Thẩm Minh cảm thấy không phải.
Trong thân thể hắn có một con ác quỷ.
Giải Nguyệt Bùi nhờ cha mẹ tìm công việc cho hắn: "Không phải tôi đồng tình với cậu, mà Thẩm Minh, cậu cần xuất phát điểm tốt hơn, cậu không nên thấp hèn trong đám bụi trần, mà cậu nên dương cánh để bay lượn."
"Cảm ơn."
"Cảm ơn cái gì, đều là anh em." Giải Nguyệt Bùi lúc ấy đã vô cùng lẳng lơ: "Về sau nếu nhà tôi bị tôi làm phá sản, thì tôi coi như nhờ cả vào cậu đấy,."
Thẩm Minh cười: "Được."
Giải Nguyệt Bùi ồn ào một tiếng: "Đi, đi uống rượu."
Thẩm Minh đứng dậy, rời khỏi nơi hắn từng ở ba tháng.
Từ ngày đó trở đi, Thẩm Minh của ngày xưa đã chết đi trong quá khứ.
Thẩm Minh dựa vào đề cử của cha mẹ Giải Nguyệt Bùi, rất nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790670/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.