Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Cuộc ầm ĩ này nháo đến tận hơn 1 giờ sáng.
Giải Nguyệt Bùi vô cùng không biết xấu hổ, tự mình tìm một căn phòng trong biệt thự ở lại.
Khi Sơ Tranh trở về phòng, Thẩm Minh đang ngồi trên bệ cửa sổ, bình tĩnh nhìn cảnh đêm bên ngoài.
Sơ Tranh trông thấy người đàn ông này, bỗng nhiên nhớ tới lời lúc trước Dư Niệm Niệm nói với cô.
—— Đàn ông phải ngủ mới đủ vốn.
Thẩm Minh nhảy xuống khỏi bệ cửa sổ, đi đến trước mặt Sơ Tranh, ôm lấy bả vai cô: "Bảo bối, sinh nhật vui vẻ."
"Ừ."
"Bảo bối không có biểu thị gì sao?"
"???"
Hắn nói với cô sinh nhật vui vẻ, cô còn phải biểu thị cái gì à?
Sơ Tranh tỏ vẻ có chút không hiểu tư duy của thẻ người tốt.
Thẩm Minh đã lại gần: "Bảo bối, hả?"
"... Cảm ơn?"
Thẩm Minh: "..."
Sơ Tranh thấy Thẩm Minh không nói lời nào, cầm quần áo đi tắm rửa.
Thẩm Minh nhìn Sơ Tranh tiến vào phòng tắm, tiếng nước ào ào vang lên.
Khoảng thời gian này mặc dù hắn và Sơ Tranh luôn cùng giường chung gối, nhưng hắn trừ hôn cô ra, thì cũng chưa từng làm ra chuyện quá giới hạn.
Phòng tắm được thiết kế kiểu bóng kính, hắn có thể trông thấy cái bóng uyển chuyển bên trong.
Bảo bối của hắn đã mười tám tuổi.
Thẩm Minh có chút miệng đắng lưỡi khô, hắn đi qua gõ cửa: "Bảo bối, anh tắm cùng em được không?"
Âm thanh bên trong dừng lại, giọng nói của Sơ Tranh truyền tới: "Vì sao."
Thẩm Minh: "Anh muốn tắm."
"Em sắp tắm xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790663/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.