Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Muốn đợi cô tiến vào rồi từ từ quay cũng không muộn, dù sao cô cũng sẽ không phản kháng, bởi vậy nên không có chứng cứ.
Nhưng bọn họ cần chứng cứ sao?
Chỉ cần bọn họ nói như vậy, thì đó chính là cô làm!
Phi!
Vốn chính là cô làm!
"Thẩm Sơ Tranh, tao thấy mày chán sống rồi?" Bạn cùng phòng cười lạnh: "Thẩm gia đã xong đời, mày đột nhiên làm bộ làm tịch với tao làm gì? Hôm nay mày nhất định phải liếm sạch sẽ chỗ này cho tao!"
Sơ Tranh: "..."
Trường học bây giờ đều đáng sợ như vậy sao?
Dáng dấp cũng thật đẹp mắt, đều là con gái cả, sao phải đối xử với nhau khốc liệt thế!!
"Tôi nói, không phải tôi." Cho nên cô không làm!
Bạn cùng phòng chỉ vào Sơ Tranh, trong con ngươi phun trào phẫn nộ: "Thẩm Sơ Tranh, mày khá lắm."
Đột nhiên to gan như vậy, dám mạnh miệng với cô ta.
Trước đó ở ký túc xá đến cả một cái rắm cũng không dám thả.
Sơ Tranh chững chạc đàng hoàng gật đầu: "Ừ." Ta cũng cảm thấy vậy.
Là con gái thì phải khá lắm!
Bằng không thì làm sao xứng đáng với mình!
Bạn cùng phòng tức giận đến phát run, cô ta liếc nhìn bốn phía, bỗng nhiên túm lấy đồ vật trên bàn đập về phía Sơ Tranh.
Tiếng xé gió vang lên, đám người vây xem ngoài cửa sổ đều ẩn ẩn hút khí.
Sơ Tranh hơi nghiêng người, tránh khỏi vật thể tập kích, cái hộp làm bằng gỗ, đâm vào thành giường, bắn ngược trở lại, rơi xuống mặt đất, vỡ thành mấy khối.
Bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790642/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.