Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sau khi Liên Quỳnh đảm nhiệm ngôi vị hoàng đế, đi lên đỉnh cao nhân sinh.
Sơ Tranh phát hiện thời gian mình có thể hôn Liên Quỳnh ít đi.
Không phải lúc hắn trở lại mình đã ngủ, thì là vừa hôn được một nửa, đột nhiên có người nhảy ra, kêu hắn đi xử lý chính sự.
Đêm hôm khuya khoắt Sơ Tranh rất bực bội, đè ép Liên Quỳnh không được nhúc nhích.
"Ta chính là chính sự!" Đầu gối chống lên nơi nóng rực của Liên Quỳnh, Liên Quỳnh thở dốc vì kinh ngạc, con ngươi vừa rồi có chút mơ màng, lúc này ngược lại thanh tỉnh hơn không ít, chiếu rọi gương mặt bình tĩnh lại nghiêm túc của nữ tử.
Liên Quỳnh: "..."
Nếu như để người ta biết, bệ hạ của bọn họ bị người đè phía dưới, vậy thì xong đời.
"Ta không đi..." Liên Quỳnh nói: "Nhưng mà, nàng phải cho ta ở phía trên."
Thời thời khắc khắc không thể quên quyết tâm thượng vị của mình.
Sơ Tranh hơi suy tư, buông hắn ra: "Chàng đi đi."
Liên Quỳnh: "..."
Người bên ngoài thúc giục.
Liên Quỳnh rất muốn ở lại, hắn khó chịu vô cùng, nhưng người bên ngoài thúc giục, nên cuối cùng vẫn mặc y phục vào, hôn Sơ Tranh một cái: "Chờ ta trở lại, không được ngủ."
A!
Cứ ngủ đấy!
Sơ Tranh chẳng những ngủ, mà còn khóa cả cửa lại.
Ngày hôm sau nhóm cung nhân đều lan truyền, bệ hạ nhảy cửa sổ mà vào.
Hoàng hậu nương nương quả thực là không để bệ hạ vào mắt, cậy sủng mà kiêu, nhưng bệ hạ vẫn cực kỳ sủng ái.
Ngày hôm sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790637/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.