Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Tham kiến tam điện hạ."
Liên Quỳnh vừa về kinh không bao lâu, Thôi tiểu thư còn chưa từng gặp qua vị tam điện hạ này, nhưng Trần Phi cũng đã gọi, nên chắc chắn nàng ta phải hành lễ.
Liên Quỳnh cắn một ngụm hồ lô đường, hồ lô đường màu sắc tươi đẹp, bị hàm răng trắng như tuyết của hắn nhẹ nhàng cắn, ngậm vào trong miệng.
Hắn cũng không có thần sắc đặc biệt gì, nhưng rơi vào mắt người khác, lại có vẻ phá lệ mê người.
Một bên quai hàm của Liên Quỳnh hơi nâng lên, thanh âm có chút không rõ: "Ngươi là?"
Nam tử trước mặt, cả người đều lộ ra vẻ hiền hoà.
Ánh mắt mềm mại, giống như ý cười tươi đẹp, làm cho người ta chìm đắm vào trong đó, không muốn rời khỏi ánh mắt hắn.
Nói thật, Thôi tiểu thư cảm thấy, vị tam điện hạ này, tựa hồ cũng không đáng sợ như lời đồn.
... Dáng vẻ ăn hồ lô đường của tam điện hạ có chút đáng yêu.
Thôi tiểu thư đánh bạo đánh giá Liên Quỳnh.
Càng nhìn càng kinh diễm.
Dung mạo của tam điện hạ, so với mấy vị hoàng tử khác đều đẹp hơn rất nhiều.
Không hổ là con của mỹ nhân vang danh thiên hạ.
Không biết Thôi tiểu thư nghĩ đi đâu, trên mặt có chút đỏ bừng, đáy mắt ẩn ẩn hiển hiện dị sắc: "Điện hạ, ta..."
"Điện hạ, đây là tiểu thư của Vĩnh Yên hầu phủ." Trần Phi làm thị vệ thiếp thân, phải nhớ kỹ triều thần, còn phải nhớ kỹ người nhà của triều thần, khi chủ tử nhà mình không biết, tẫn trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790616/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.