Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Ngươi muốn người này?" Thôi tiểu thư hỏi Sơ Tranh.
Sơ Tranh nhìn sang bên kia một chút.
Dùng ánh mắt xác nhận, đúng là thẻ người tốt cô muốn tìm.
"Có vấn đề?"
Bộp --
Thôi tiểu thư đập bàn một cái, âm điệu cao vút lên không ít: "Đương nhiên là có vấn đề!"
Sơ Tranh: "..."
Làm ta sợ muốn chết.
Nói chuyện thì cứ việc nói, đập bàn làm quái gì hả!
"Được!" Một mình Thôi tiểu thư diễn xong vở kịch của hai người: "Hôm nay bản tiểu thư vui, nên cùng ngươi cạnh tranh, nếu ai ra giá cao hơn, thì hắn sẽ thuộc về người đó, thế nào?"
Ánh mắt Sơ Tranh liếc qua phía Thôi tiểu thư.
Thôi tiểu thư đã quá say, còn có thể nhận ra Sơ Tranh, đã là cực hạn của nàng ta.
Ngươi cho rằng Sơ Tranh sẽ dùng tiền vả mặt à.
Không!
Ngươi sai rồi!
Sơ Tranh nhìn về phía tú bà, phun ra mấy chữ lạnh băng: "Ném ra."
Con ngu xuẩn này chui từ đâu ra thế.
Tại sao ta phải cạnh tranh với ngươi?
Hắn vốn là của ta!
Một con gà rừng tùy tiện chui ra mà muốn cạnh tranh với ta, nằm mơ đi!
"..." Tú bà kinh hồn táng đảm, nhưng nhìn Sơ Tranh khí thế kinh người, nàng ta nuốt một ngụm nước bọt: "Vị công tử này, đây là thiên kim phủ hầu gia."
Không thể ném.
Phủ hầu gia?
Phủ hầu gia nào?
Không biết!
Cho dù biết cũng chẳng liên quan gì tới ta, ta cũng không phải người Tấn quốc.
Bởi vậy Sơ Tranh không nhúc nhích tí nào: "Thiên kim phủ hầu gia thì thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790611/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.