Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Ngoại ô, miếu Thành Hoàng.
Nói thật, Sơ Tranh thật sự không nhìn ra, đây là cái miếu.
Cỏ hoang bên ngoài mọc cao, đã vượt lên cả đầu tường.
Chỉ có thể trông thấy một hình dáng mơ hồ.
Lúc này Sơ Tranh an vị trên tường thành, nhìn vào bên trong.
Trong miếu hoang.
Nam tử ngồi xổm ở chính giữa, trong tay cầm một thanh kiếm, lưỡi kiếm đang chĩa vào yết hầu của người nằm trên mặt đất.
Khoảng cách hơi xa, Sơ Tranh không thấy rõ vẻ mặt của người nằm trên đất.
Trong miếu hoang đổ nát có ánh lửa thiêu đốt, phát ra tiếng vang lốp bốp.
Thân ảnh của hai người hắt lên bên cạnh, lay động theo ánh lửa.
Sơ Tranh: Ta thấy hắn rất khỏe mạnh, có chỗ nào cần cứu đâu?
【 Tiểu tỷ tỷ, cho dù là chuyện gì, cũng không thể chỉ nhìn bề ngoài, cô phải thông qua bề ngoài để nhìn thấu bản chất. 】
Sơ Tranh: Ý của mi là bảo ta mang hắn đi giải phẫu? Chuyện này... Không tốt lắm đâu.
【...】 Không! Ta không có ý đó! Tiểu tỷ tỷ vẫn biết là không tốt lắm, còn có thể cứu giúp một chút.
Sơ Tranh: Ta chưa từng nghiêm túc học qua, nếu như không giải phẫu được, rất ảnh hưởng đến hình tượng của ta.
【???】
【!!!】
Vốn cho rằng tiểu tỷ tỷ còn có thể cứu giúp một chút.
Là nó ngây thơ.
Rốt cuộc là vì sao cô có thể đem chuyện thông qua bề ngoài để nhìn thấu bản chất, lý giải thành giải phẫu chứ?!
Vương Giả tức giận đến mức nổ tung.
Vào lúc Sơ Tranh và Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790609/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.