Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
#Truyện được đăng chính thức trên WATTPAD của Hạ Lan Tâm Nhiên!
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
A Hoa cho rằng Tranh tỷ nhà hắn lái xe máy điện là đã kinh khủng lắm rồi, không nghĩ tới lái ô tô còn kinh khủng hơn.
Đương nhiên cũng có một phần nguyên nhân, là bởi vì con đường này khó đi.
A Hoa cố gắng ngồi vững vàng, cầm máy tính không ngừng gõ.
"Tranh tỷ, tôi đã sắp xếp xong người ở phía trước chặn đường."
"Ừ."
Thần sắc của Sơ Tranh phá lệ bình tĩnh.
Nếu như không phải tốc độ chưa hề giảm, thì A Hoa sẽ cảm thấy Sơ Tranh đang lái xe đi ăn cơm tối.
"Ở ngay trước mặt cô." Giọng nói của Tấn Thần vang lên.
May mắn là thiết bị định vị mà Tấn Thần trộm gắn cho Tấn Ninh, là loại tốt nhất, nên cho dù đến loại địa phương vắng vẻ như thế này, vẫn có thể lần theo dấu vết.
"Tôi nhìn thấy rồi."
Sơ Tranh đã nhìn thấy chiếc xe phía trước.
Có thể là xui xẻo, xe ngừng lại trên đường, có hai người đang thay lốp xe.
Có xe tới gần, người bên kia nhất thời cảnh giác lên, giơ tay lần mò bên hông mình.
Con đường này vốn hoang phế, đã sớm không có ai đi qua.
Cũng chỉ có những người không đi con đường của người bình thường như bọn họ, ngẫu nhiên chạy trốn.
Tại sao có thể có người đột nhiên xuất hiện.
Sơ Tranh tắt đèn xe, lấy súng ra, kiểm tra đạn.
"Tranh tỷ, chúng ta không cần cứng đối..."
Câu nói của A Hoa còn chưa rơi xuống, tiếng súng đã vang lên.
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790558/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.