Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh muốn dỗ dành Tuyết Uyên, vào lúc bọn họ thân mật, để lộ cái đuôi ra.
Nhưng mà chưa từng có lần nào thành công, Tuyết Uyên lấy thú cách hung thú của hắn kháng cự, kiên quyết không chịu.
Sơ Tranh thử mấy lần, sau khi không thành công liền từ bỏ.
Ép thẻ người tốt làm việc hắn không thích, không phải là chuyện mà một người tốt nên làm.
Mỗi ngày đều đang cố gắng làm người tốt đó!
Nhưng rốt cuộc Sơ Tranh có từ bỏ ý nghĩ này hay không, Vương Giả lấy đầu của hệ thống sát vách ra cam đoan —— không! Tuyệt đối không!
Nó quá hiểu vị tiểu tỷ tỷ chuyên nói một làm hai nhà nó mà.
Lời nói của cô hoàn toàn chính là đánh rắm.
Một chữ, một cái dấu ngắt câu cũng không thể tin.
Vương Giả hoài nghi, cô cả ngày nghiêm mặt, giả bộ bày ra dáng vẻ của một nữ thần cao lãnh, chính là vì dễ lừa người.
Sơ Tranh hoàn toàn không biết Vương Giả âm thầm phân tích mình thành như vậy.
...
"Chàng có chuyện gì muốn làm không?"
Sơ Tranh ngồi xuống bên cạnh Tuyết Uyên.
Tuyết Uyên dùng một tay chống cằm: "Tìm Vạn Trúc báo thù."
Vạn Trúc?
Không phải vị thượng thần này đã mất tích lâu lắm rồi sao?
"Sau đó thì sao?"
"... Không biết." Tuyết Uyên lắc đầu.
"Vậy đi theo ta."
"..." Tuyết Uyên trừng cô: "Nàng cứ đào hố chờ ta nhảy?"
"Chàng không vui?" Sơ Tranh nguy hiểm nhìn hắn chằm chằm.
Giống như hắn dám nói không vui, Sơ Tranh liền dám lập tức đẩy hắn xuống hố chôn sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790528/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.