Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh giơ tay, một chiếc lá bay qua phía Hổ Vương.
Cô thành khẩn đề nghị: "Ngươi nếm thử đi."
Tiên Linh Diệp khoan thai lắc lư bay qua.
Nhìn không có bất kỳ lực công kích gì.
Biểu cảm của Sơ Tranh nghiêm túc rồi lại nghiêm túc, làm Hổ Vương... nhịn không được đưa tay, tiếp lấy cái lá cây kia.
Ánh mắt ngờ vực và cảnh giác của Hổ Vương, lập tức biến đổi, kinh ngạc nhìn về phía Sơ Tranh.
Mà lang yêu bị xem nhẹ, cũng vọt lên vào lúc này.
...
"Hổ Vương, ngươi điên rồi phải không, nàng không phải thứ tốt lành gì, ngươi lại còn giúp đỡ nàng đối phó ta!"
Lang yêu bị đè trên mặt đất, phẫn nộ gào thét với Hổ Vương.
Mà Sơ Tranh đứng ở bên cạnh sờ hồ ly, thần sắc từ đầu đến cuối đều là lạnh lùng.
"Người chết vì tiền chim chết vì ăn." Hổ Vương cố làm ra vẻ nói.
Thứ Sơ Tranh cho hắn, thực tế hơn nhiều so với thứ Lang Vương đưa đến.
"Ngươi..." Lang yêu không biết thứ Sơ Tranh cho Hổ Vương rốt cuộc có công dụng gì, mà có thể làm cho Hổ Vương trực tiếp đối phó mình, hắn quyết tâm cảnh cáo: "Ngươi không sợ Lang Vương..."
"Ha ha ha." Hổ Vương cười to, dùng ánh mắt như nhìn thằng ngốc nhìn lang yêu: "Lang Vương làm sao mà biết, chuyện ngươi gặp phải ở chỗ ta được."
Dừng một chút, Hổ Vương lại nói: "Huống hồ, Lang Vương cũng sẽ không phát hiện ngươi mất tích."
Sắc mặt lang yêu lập tức thay đổi.
"Ngươi... ngươi muốn làm gì?"
Sẽ không phát hiện hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790503/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.