Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Anh không biết ở thế giới của em thì thế nào, nhưng ở nhân gian, em làm như vậy, là không đúng."
Sở Vụ hướng dẫn từng bước.
"Em làm như vậy, sẽ làm anh khổ sở, sẽ làm anh đau lòng, vừa rồi anh rất sợ sẽ mất đi em."
"Bảo bối, đồng ý với anh, bất luận thời điểm nào, cũng không thể dùng thân thể của mình để đánh cược."
Sơ Tranh trầm mặc nhìn hắn.
Nhưng dùng rất tốt mà...
Thuận tiện lại nhanh chóng, vì sao không thể?
"Bảo bối?"
"Ừm."
Sơ Tranh đáp một tiếng, còn có để trong lòng hay không, cũng chỉ có mình cô biết.
"Bảo bối, rốt cuộc em có hiểu hay không không?" Sở Vụ có chút khổ sở.
Hắn nói nhiều như vậy, rốt cuộc cô có hiểu không.
"Hiểu rồi hiểu rồi." Sơ Tranh nghiêm túc gật đầu.
Anh nói cái gì cũng đúng.
Anh nói không đúng cũng là đúng.
Sở Vụ không nhìn thấu cảm xúc của Sơ Tranh, đáy lòng trừ bất đắc dĩ ra thì vẫn là bất đắc dĩ.
Sở Vụ nhẹ nhàng ôm lấy cô.
"Vết thương đau không?"
Sơ Tranh mặt không cảm xúc lắc đầu.
Đau cái gì mà đau.
Đường đường là con gái, sao có thể chỉ chút vết thương ấy mà đã kêu đau.
"Nếu lần sau em còn như vậy, anh sẽ không để ý tới em nữa."
Sơ Tranh đột nhiên ôm hắn: "Không cho phép, anh là của em."
"Vậy em không thể như thế nữa." Sở Vụ nói: "Em phải bảo vệ thân thể của mình thật tốt, vì anh, có được không?"
"Ừ." Đây không phải thân thể của ta, cho nên đáp ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790482/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.