Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Tôi biết."
Người phụ trách đột nhiên nghe thấy Sở Vụ nói một câu như vậy, phía sau thì không còn câu nào nữa.
Hắn cảm thấy bầu không khí có chút không đúng, gượng cười hai tiếng: "Hóa ra là quen biết, vậy tôi... đi trước đây, hai người cứ trò chuyện, cứ trò chuyện."
Người phụ trách nhanh chóng chạy mất.
Biệt thự trong nháy mắt an tĩnh lại, bọn họ thậm chí có thể nghe thấy tiếng gió thổi qua tán cây bên ngoài biệt thự.
Sở Vụ đi vào bên trong.
Hắn cũng không nhìn Sơ Tranh, mà đi thẳng lên lầu.
"Anh có muốn lấy lại tất cả những thứ thuộc về anh không?"
Thanh âm trong trẻo của nữ sinh, đột nhiên vang lên ở bên tai.
Bước chân đang giẫm lên bậc thang của Sở Vụ hơi ngừng lại.
Lấy lại tất cả những thứ thuộc về hắn...
Còn có cái gì thuộc về hắn?
Ngón tay thon dài của Sở Vụ nắm chặt mép cầu thang, hơi nghiêng người, liếc nhìn cô: "Cô lại muốn chơi trò gì đây?"
"Tôi có thể giúp anh." Sắc mặt Sơ Tranh lãnh đạm lại nghiêm túc: "Anh muốn cái gì, đều được."
"Đều được?" Sở Vụ buông cầu thang ra, triệt để xoay người, đối mặt với Sơ Tranh: "Cô quả thật là Thiên sứ thủ hộ?"
"Ừ."
"Cô nói cô nhận nhầm người?"
"Ừ." Nhận nhầm người chính là nguyên chủ, không phải ta.
"Như vậy..." Âm điệu của Sở Vụ hơi kéo dài, đuôi lông mày giương nhẹ, làm đáy mắt của hắn nhìn qua càng thêm mênh mông thần bí, không khác nào đang chăm chú nhìn một ngôi sao trong vũ trụ: "Vậy sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790460/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.