Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Ngữ khí của tạ Xu có chút không đúng.
Nghe được làm Sơ Tranh thấy rất không thoải mái.
"Nói bậy bạ gì đó." Sơ Tranh buông hắn ra, kéo hắn vào trong ngực: "Ta chỉ muốn hôn ngươi."
Khi Tạ Xu nghe thấy câu "ta chỉ muốn hôn ngươi", thì có chút hoảng hốt.
Trên trán hơi nóng lên, thanh âm trong trẻo của nữ tử vang lên: "Ngủ đi."
Tạ Xu cho là mình sẽ không ngủ được.
Nhưng mà sự thật là hắn rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ, hơn nữa còn không tỉnh lại giữa chừng, một giấc ngủ đến hừng đông.
Lúc hắn tỉnh lại, trên giường chỉ còn một mình hắn, trên cái kệ đối diện có một con chim đứng, đang ngoẹo đầu nhìn hắn.
Tạ Xu kéo chăn ra, xác định áo trong của mình không bị người động vào.
...
Sau khi con Huyền thú kia rời đi, thuyền lớn lại xuất phát lần nữa.
Tạ Xu an tĩnh dưỡng thương, từ ngày đó về sau, ban đêm Sơ Tranh chỉ ôm hắn ngủ, nhiều lắm là hôn lên trán hắn, không tiếp tục làm ra các hành vi quá phận khác nữa.
Hai ngày đầu tiên, Diêu Dạ đến đổi thuốc cho Tạ Xu, sau đó là do chính Sơ Tranh đổi cho hắn.
Lúc đầu Tạ Xu không cảm thấy đau, bởi vì Mộ Dung Sách dùng loại thuốc đặc hiệu cho miệng vết thương của hắn, hắn có thể đi lại, hơn nữa còn không hề cảm thấy đau.
Hắn không biết mục đích của việc Mộ Dung Sách làm vậy là gì, nhưng chắc chắn không phải để cho hắn dễ chịu...
Thế nhưng hiện tại thuốc kia đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790390/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.