Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Mộ Dung Sách hoàn toàn không ngăn cản Sơ Tranh và Tạ Xu rời đi.
Tạ Xu đi rất chậm, thân thể lung la lung lay, bộ dáng như tùy thời có thể ngã xuống.
Sơ Tranh vừa đi vừa nghỉ, quay đầu nhìn hắn.
Thẻ người tốt cũng quá yếu đi!
Khi ta sinh bệnh vẫn có thể đi rất nhanh kia kìa!
Thiên Cẩm Thử bị Sơ Tranh ôm vào ngực, lúc này đang dựng thẳng đầu, học theo Sơ Tranh nhìn Tạ Xu.
Tạ Xu chỉ cảm thấy trong mắt con vật nhỏ kia tràn đầy đồng tình.
Thiên Cẩm Thử: "..." Đồng bệnh tương liên a!
Sơ Tranh thật sự nhìn không được, sải bước đi về, kéo tay hắn, rồi kéo hắn lên lưng.
Tạ Xu được Sơ Tranh cõng lên, biểu cảm của hắn trống rỗng mất vài giây.
"Điện hạ, ngươi làm cái gì vậy?"
Sơ Tranh: "Ôm cho tốt, té xuống thì tự mình phụ trách."
Trước kia nàng muốn chạm vào mình, sẽ thận trọng quan sát phản ứng của hắn, đa số thời điểm hắn có thể phát hiện được, rồi tránh đi.
Nhưng mà...
Hiện tại cô cơ hồ không cho mình chút cơ hội phản ứng, trực tiếp động thủ.
Cô nói cô không phải Sở Ứng Ngữ...
Hai tay Tạ Xu vòng qua cổ Sơ Tranh: "Điện hạ, ngươi nói ngươi không phải Sở Ứng Ngữ, vậy ngươi là ai?"
Tạ Xu nhìn cái cổ bị mình ôm, tú mỹ tinh tế, chỉ cần thoáng dùng sức, là có thể làm cô chết không nghi ngờ.
Cô đối với mình không hề phòng bị như thế...
Hay là không sợ mình giết chết cô?
"Quân Sơ Tranh."
"Ngươi nói cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790381/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.