Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Quách Chấn bay đến giữa không trung, đụng vào một người đang rơi từ không trung xuống, hai người ngã sầm xuống đất.
Thân thể cao lớn của Thiên Cẩm Thử theo sau nện xuống.
Sơ Tranh đáng tiếc thu tay lại, tránh sang phía bên cạnh.
Thiên Cẩm Thử quá lớn, toàn bộ thân thể nện xuống, giống như núi nhỏ sụp đổ, đất sụp núi nứt.
Chỗ đứng của Sơ Tranh, vừa vặn sượt qua lông cứng trên người Thiên Cẩm Thử, làn váy Sơ Tranh bay lên, nữ tử dáng vẻ trấn định lạnh nhạt, thoáng như thế ngoại cao nhân.
Nhưng mà lúc này Sơ Tranh đang kéo căng gương mặt nhỏ lại nghĩ là: Mẹ ơi, hù chết người, thiếu chút nữa là bị đập trúng rồi.
Dường như Thiên Cẩm Thử muốn xoay người, nhưng kết quả thử mấy lần cũng không dậy được.
Sơ Tranh đi lên phía trước mấy bước, bỗng nhiên nhìn thấy cái bóng của mình.
Đôi mắt Thiên Cẩm Thử màu đỏ, thông thấu sáng tỏ, giống như một chiếc gương.
Sơ Tranh nhìn cái bóng bên trong, cảm thấy dung mạo nguyên chủ rất đẹp.
Sơ Tranh xích lại gần nhìn một chút, gương mặt lớn chừng bằng bàn tay, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp...
"Chít —— "
Tiếng kêu thêm thảm đầy tức giận của Thiên Cẩm Thử làm Sơ Tranh cả kinh lui lại hai bước.
Làm gì nha!
Chỉ nhìn một chút, kêu cái gì mà kêu!
Nhưng Thiên Cẩm Thử hiển nhiên cũng không phải kêu thảm vì Sơ Tranh, mà ở một bên khác, có người đang làm gì đó với nó.
Thân thể Thiên Cẩm Thử quá to lớn, lúc ngã xuống cũng giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790378/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.