Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Hai vị, vẫn đang ở bên ngoài, làm gì mà đói khát đến nỗi ôm chầm lấy nhau thế?" Một giọng nói âm dương quái khí cắt qua bóng đêm yên tĩnh.
Dư Duyệt mang theo mấy người xuất hiện ở cách đó không xa.
Sơ Tranh sắc mặt bình tĩnh buông Kỷ Thành ra, quay người đối mặt với Dư Duyệt.
"Hứa Sơ Tranh." Dư Duyệt đứng dưới ánh đèn đường, thần sắc có chút dữ tợn: "Mày khá lắm, dám chơi tao."
Ta không chơi ngươi nha.
Cho dù dung mạo ngươi đẹp cũng không thể nói lung tung nha.
Dư Duyệt cười lạnh: "Hứa Sơ Tranh, hôm nay tao phải cho mày biết, kết cục khi đắc tội với tao."
Sơ Tranh: "..."
Kết cục gì?
Dư Duyệt nháy mắt với mấy người đứng sau cô ta.
Những người kia nhìn có vẻ như là một đám xã hội đen, dáng vẻ lưu manh vây lại phía Sơ Tranh và Kỷ Thành.
"Bảo bối." Kỷ Thành kéo cô: "Anh..."
"Đứng yên đừng nhúc nhích." Sơ Tranh đè hắn vào bên cạnh.
Kỷ Thành: "..."
Không phải, anh có thể giúp đỡ mà!
Hiển nhiên Sơ Tranh cũng không cần hắn hỗ trợ.
Đám người này chỉ có chút công phu mèo quào, nhìn thì có vẻ dọa người, nhưng trên thực tế chẳng có chút thực lực gì.
Một đám người tràn đầy tự tin xông lên, rồi một người nối tiếp một người ngã xuống đất.
Dư Duyệt cũng không nghĩ tới Sơ Tranh lợi hại như vậy, đám phế vật này, còn nói mình lợi hại thế này thế nọ, mà bây giờ bị đánh cho chẳng ra thứ gì nữa.
Dư Duyệt thấy tình thế không đúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790369/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.