Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Chị à, chúng em sai rồi."
"Chúng em có mắt mà không thấy Thái Sơn, mạo phạm chị, chúng em thật sự sai rồi, chị đại nhân đại lượng bỏ qua cho chúng em."
Sơ Tranh ngồi trên một cái rương, lạnh như băng liếc nhìn bọn chúng: "Không phải lúc nãy còn mắng tao rất hăng à, mắng thêm câu nữa đi."
"Không có không có."
"Em là tiện nhân, em là tiện nhân."
Hai tên cầm đầu kẻ xướng người hoạ, rất là ăn ý.
"Câm miệng." Sơ Tranh nghe đến mức bực bội: "Ai sai chúng mày đến?"
Nhiều người như vậy đối phó với một cô gái như cô, có biết xấu hổ không chứ!
Tên cầm đầu nhóm bảy tám người nhìn huynh đệ sát vách.
—— mày nói trước đi.
Tên cầm đầu nhóm mười mấy người trừng lại
—— sao mày không nói trước đi?
Sơ Tranh đạp tên cầm đầu nhóm mười mấy người đang ở gần hơn.
Đối phương kêu rên một tiếng: "Chị à, chúng em làm cái chuyện này, cũng phải có đạo nghĩa giang hồ."
Người trong giang hồ phải nói đạo nghĩa, tuyệt đối không thể bán đứng bằng hữu.
Sơ Tranh lấy một xấp tiền ra đặt trước mặt gã ta.
Vẻ mặt của tên cầm đầu nhóm mười mấy người lập tức biến đổi, dùng ngôn từ chính nghĩa nói: "Chị, em không phải loại người như vậy, sao có thể vì tiền mà không cần đạo nghĩa được! Thế nhưng làm sao có thể để một cô gái xinh đẹp như chị chịu ủy khuất lớn như vậy được, lương tâm của em không cho phép —— là Hứa Thịnh Huy sai chúng em tới!"
Lần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790358/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.