Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Kỷ Thành đưa Sơ Tranh về đến tiểu khu: "Tự cô lên được chứ?"
"Tôi rất khỏe." Sơ Tranh mặt nghiêm túc.
Kỷ Thành: "..." Có chút muốn cười.
Kỷ Thành buông Sơ Tranh ra, Sơ Tranh thật sự đi rất bình ổn.
Kỷ Thành: "..."
"Cảm ơn cô."
Giọng nói của Kỷ Thành đột nhiên từ phía sau truyền đến.
"Cảm ơn cô vì đã cứu tôi."
Hắn bổ sung xong câu nói kia.
Ta rất hối hận!
Nếu như cho ta một cơ hội nữa, ta nhất định sẽ không cứu ngươi!
Sơ Tranh không dừng bước đi về phía tiểu khu, khi xác định Kỷ Thành nhìn không thấy cô nữa, cô lập tức vịn lên bức tường bên cạnh.
Một chân đạp vào tường, kéo ống quần lên nhìn một chút.
Máu theo bắp chân nhỏ giọt xuống.
Sơ Tranh khẽ nhíu mày, khẽ đến không thể nhận ra.
Còn phải xử lý vết thương, thật là phiền phức...
Quả nhiên không nên cứu thẻ người tốt.
Thà chết đạo hữu cũng không chết ta!
【 Tiểu tỷ tỷ, cô bị thương sao? 】
"Còn tốt." Sơ Tranh đè đè lên vết thương, sau đó gật đầu: "Có chút đau nhức."
【...】 Cô còn ấn, cô là ma quỷ sao!
【 Tiểu tỷ tỷ, cô có biết vừa rồi cô nên làm gì không? 】
Làm gì?
Xử lý thẻ người tốt sao?
Mi cũng đồng ý với suy nghĩ của ta hả?
【...】 Không phải! Cô đừng có mà nói mò, ta là con rùa đứng đắn... Phi! Hệ thống đứng đắn!
Vương Giả nói lời thấm thía, 【 Tiểu tỷ tỷ, vừa rồi cô nên cho thẻ người tốt xem vết thương, thẻ người tốt trông thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790342/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.