Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh còn chưa ngủ, thì nghe thấy có người đang vặn cửa phòng cô.
Bên ngoài đã yên tĩnh lại.
Lúc cô vào phòng đã khóa trái cửa, đối phương vặn không ra, nên âm thanh vặn cửa biến mất.
Nhưng chẳng qua được bao lâu, cửa phòng lại vang lên âm thanh lần nữa.
Sơ Tranh lặng yên không tiếng động trượt xuống giường.
Cửa phòng bị người mở ra, một cái đầu thò vào nhìn nhìn, một lát sau mới cẩn thận tiến vào, đóng cửa phòng lại, đồng thời khóa trái cửa.
Ánh sáng trong phòng rất tối, người kia lần mò đi đến bên giường.
Bỗng nhiên bổ nhào về phía giường.
Nhưng mà gã vồ hụt, trên giường chỉ có chăn mền, làm gì có người nào.
Chờ đến khi gã đàn ông lấy lại tinh thần, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một cái bóng đen đứng bên giường.
Gã bị dọa đến tim đập loạn.
Nhưng rất nhanh trấn định lại, cười hắc hắc: "Cháu tên Sơ Tranh đúng không?"
"Chú rất thích cháu, cha của cháu ngu xuẩn, không biết thương cháu."
"Nếu như chú có một đứa con gái như vậy, thì chắc chắn sẽ ngày ngày cưng chiều."
Gã đàn ông thấy người bên cạnh không có phản ứng, lá gan dần dần lớn hơn.
Gã đến Hứa gia cũng không phải lần đầu tiên.
Đứa con gái này của lão Hứa, luôn luôn buồn bực không nói ra lời, lá gan cũng rất nhỏ, gã đã nắm chắc.
"Cha cháu không biết thương cháu thì để chú thương, cháu chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời chú..."
Gã đàn ông giơ tay muốn kéo Sơ Tranh.
Gã còn chưa chạm được người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790337/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.