Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Ọe..."
Dư Duyệt ôm thùng rác bên cạnh nôn không ngừng.
"Duyệt Duyệt, cậu không sao chứ."
Sắc mặt Dư Duyệt trắng bệch, hốc mắt có chút đỏ ửng, nhưng đáy mắt lại tràn đầy lệ khí.
Ba nữ sinh bên cạnh cũng không khá hơn chút nào, trên mặt dường như cũng nhiễm lên màu của trà sữa.
Mấy người nôn một hồi lâu, yếu ớt ngồi xuống đất.
"Duyệt Duyệt, cậu nói xem Hứa Sơ Tranh... sao cô ta lại quen biết Chúc Tử An? Hôm nay Chúc Tử An đến để giúp đỡ cô ta phải không?"
Nữ sinh móng đỏ tức giận không thôi.
Dư Duyệt làm sao biết chuyện gì xảy ra.
Cô ta hiện tại đang buồn nôn đến không chịu được.
"Mẹ nó, con tiện nhân Hứa Sơ Tranh kia, chắc chắn là đã làm chuyện xấu xa gì, mới khiến Chúc Tử An giúp cô ta như thế."
"Duyệt Duyệt, thù này nhất định phải báo!"
Dư Duyệt không nói chuyện, thù này đương nhiên phải báo!
"Các cậu câm miệng đi, phiền muốn chết."
...
Sơ Tranh vì giám sát Dư Duyệt uống trà sữa, nên cúp mất tiết học buổi chiều.
Thành tích của nguyên chủ cũng không tốt, khi bọn Dư Duyệt trốn học sẽ kéo cô ấy theo, cho nên không đi học, thì thầy cô cũng chẳng nói gì.
Khi tiết tự học buổi tối bắt đầu Sơ Tranh mới trở về.
Nguyên chủ chỗ ngồi ở vị trí cuối cùng, trong góc khuất.
Học sinh trong phòng học căn bản không quan tâm đến Sơ Tranh, ai nói chuyện phiếm thì nói chuyện phiếm, ai làm bài tập thì làm bài tập, vô cùng náo nhiệt.
Sơ Tranh vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790335/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.