Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Lần đầu tiên Tề Phong đến trang viên của Thịnh gia.
Gia tộc này sừng sững trăm năm, đã từng là vương giả của vương quốc ngầm.
Tòa trang viên này trải qua mấy đời người xây dựng thêm, có thể nói là lớn đến quá mức, hơn nữa đồ vật trong này, mỗi một thứ đều có lai lịch.
Trải qua thời gian như nước lũ, trang viên cảm giác lịch sử lâu đời.
Tề Phong được mời vào toà nhà lớn nhất.
Trong phòng ấm áp như mùa xuân, trên mặt đất phủ thảm nhung thật dày, từ cửa trước kéo dài đến cầu thang, trên bậc thang cũng có, dẫm lên có cảm giác mềm mại như bông.
"Tề tiên sinh, có gì không đúng sao?" Cao Bình đứng bên cạnh, cầm áo khoác cho Tề Phong.
Tề Phong đẩy mắt kính: "Tiểu thư của các ông rất sợ lạnh à?"
Trải thảm nhung đầy đất thế này.
Những tấm thảm nhung này nhìn qua cũng có giá trị không hề nhỏ.
Cao Bình cười giải thích: "Không phải, là Giang tiên sinh có đôi khi thích không mang giày đi khắp nơi, tiểu thư mới bảo chúng tôi trải lên."
Giang tiên sinh... Giang Dã?
Tề Phong cũng nghe qua những tin đồn liên quan đến Giang Dã dạo gần đây.
Người trẻ tuổi kia sau khi trở mặt với Hắc Kim, đã yên lặng một đoạn thời gian, nhưng rất nhanh liền nhất phi trùng thiên.
Người ta đều nói sau lưng hắn có người...
Tề Phong đi vào bên trong, vừa liếc mắt liền nhìn thấy người.
Sơ Tranh tùy ý dựa vào ghế sofa, mái tóc mềm mại rủ xuống, chỉ lộ ra một nửa khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790329/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.