Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Vương bát đản, con chó điên nhà mi!
Không thể cho ta thở một ngụm được hả?
【 Tiểu tỷ tỷ, phá sản rất cấp bách! Chúng ta không thể lười biếng! Cố gắng bại gia là quan niệm của chúng ta! Là giá trị nhân sinh quan của chúng ta! 】
Ta không có loại quan niệm kia.
Ta! Không! Có!
【 Bây giờ thì có rồi, tiểu tỷ tỷ, có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm đó. 】
Sơ Tranh tặng cho Vương Giả một vẻ mặt lạnh lùng.
Ta mà muốn làm gì thì làm, đến chính ta cũng sợ hãi đó.
【...】
Cô trâu bò cô có lý!
Dù sao nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ bị kéo ngược lại!
Hừ!
...
Bởi vì chuyện của Sơ Tranh nên tâm trạng của Thịnh Đình mấy ngày nay đều hỏng bét.
Hắn nghĩ mãi mà không hiểu, một cô gái nhu nhược, sao chỉ qua mấy ngày không gặp, mà đã trở nên lợi hại như vậy...
"Đình ca, sắp đến thời gian rồi."
Thịnh Đình kéo kéo cà vạt, ừ một tiếng.
Hắn ngồi trong xe một hồi, chờ kim đồng hồ chỉ đúng 8 giờ, thì đẩy cửa xe ra bước xuống.
Hội trường giải trí tiếng người huyên náo.
Thịnh Đình mang người đi vào, tránh khỏi đám người, vào thang máy chuyên dụng, đi đến tầng lầu tương đối yên tĩnh.
"Thịnh tiên sinh."
Đầu cầu thang có người chờ, thấy hắn đi ra, thì cực kỳ lễ phép kêu một tiếng.
"Lão đại của các anh dám chuyển địa điểm đến đây, lá gan cũng thật lớn." Người bên cạnh Thịnh Đình giọng điệu không được tốt lắm lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790302/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.