Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Đúng như lời ông lão nói.
Ân Hồng ở đây căn bản không phải vì hai mươi triệu kia.
Bọn họ chuyển xong tiền, cũng không có chút dấu hiệu muốn rời đi nào.
"Tiểu Tranh." Ân Hồng đi lên lầu, mang theo mấy phần ý cười: "Chú rất thích trang viên này, nếu không thì sau này để chú chăm sóc Tiểu Tranh nhé? Cũng coi như làm chút chuyện vì lão Thịnh."
"Ân Hồng!" Ông lão quát lớn một tiếng: "Thịnh tiên sinh có lỗi với cậu ở chỗ nào, mà bây giờ cậu cũng muốn bỏ đá xuống giếng?"
"Lão già, câm miệng!" Người bên cạnh Ân Hồng quát lớn: "Ở đây không đến lượt ông nói chuyện."
Sơ Tranh ngăn ông lão lại, cô đi lên phía trước hai bước.
Dưới nụ cười không có hảo ý của Ân Hồng, giơ tay lên...
Ân Hồng cũng không có phòng bị gì, bởi vì gã thấy, trong tay Sơ Tranh không có gì cả.
Nhưng cơ thể của gã đột nhiên bay ra ngoài, đập từ trên lầu xuống dưới lầu, lúc này trên mặt mới lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Thuộc hạ của Ân Hồng lấy súng ra bắn Sơ Tranh một phát.
Đoàng ——
"Tiểu thư!"
Ông lão không kịp phản ứng vì sao Ân Hồng đột nhiên rơi xuống.
Nhưng khi họng súng nhắm vào Sơ Tranh, ông liền kinh hô ra tiếng.
Thân thể của Sơ Tranh không dùng được, nên không thể tránh ra, chỉ có thể dùng tơ hồng cuốn lấy viên đạn, rồi quăng nó về.
Viên đạn bay thẳng vào ngực của người nổ súng kia, thân thể cao lớn lăn xuống cầu thang.
"Nổ súng!"
Không biết là ai hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790300/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.