Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
#Không re-up dưới mọi hình thức!
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Cung yến.
Yến Quy cùng Sơ Tranh tiến cung, từ sau khi ở Kỳ Sơn về, mặc dù Sơ Tranh có thể nghe được một chút tin tức của Trình Tiêu.
Nhưng đây là lần đầu tiên Sơ Tranh gặp lại Trình Tiêu từ sau chuyện ở Kỳ Sơn.
Trình Tiêu nhìn nở nang hơn lúc trước không ít, nhưng cũng không khó coi, mà càng có một vẻ phong tình khác.
Nàng ta bây giờ vẫn là phi tử Hoàng đế sủng ái nhất.
Hoàng đế càng ngày càng trầm mê thuật trường sinh, đám đại thần bóp cổ tay thở dài, liều chết khuyên can, nhưng đáng tiếc không có tác dụng gì, Hoàng đế vẫn cứ khư khư cố chấp cầu trường sinh.
Y muốn làm một Hoàng đế trường sinh bất lão!
Trình Tiêu đối diện với ánh mắt của Sơ Tranh, không có bất kỳ biểu cảm gì, rất nhanh dời ánh mắt đi.
Cười đến thong dong đoan trang, ung dung hoa quý.
Sơ Tranh chống cằm, đạm mạc nhìn cung yến náo nhiệt.
"Ta đi ra ngoài một chút." Yến Quy tiến đến bên tai cô nói nhỏ một tiếng.
"Hả?"
Yến Quy thấp giọng nói quá mót.
"Ta đi với chàng."
"Không cần." Vành tai Yến Quy hơi đỏ lên.
Nửa ngày sau Sơ Tranh mới gật gật đầu, Yến Quy rời khỏi đại điện, hắn vừa đi không bao lâu, thì Sơ Tranh liền đứng dậy đi theo ra ngoài.
Vẫn không yên lòng.
Trong cung này là kiểu ăn thịt người không nhả xương!
Nếu thẻ người tốt bị người khi dễ thì phải làm sao?
Thẻ người tốt yếu như vậy mà!
Sơ Tranh đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790293/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.