Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Đây là y phục vương phi bảo ta đưa đến." Một nha hoàn vênh vang đắc ý đứng trước mặt Lục Châu, trực tiếp ném quần áo trong tay xuống đất.
Lục Châu tướng mạo thanh tú, lúc này đang phồng má, hốc mắt ửng đỏ, trong vẻ đáng thương lại lộ ra mấy phần đáng yêu.
"Ngươi..." Lục Châu tức giận đến trừng mắt, giận dữ nói: "Thanh Hà, ngươi có thái độ gì đấy!"
"A, thái độ gì?" Thanh Hà nhấc chân đạp lên quần áo, hất cằm, thần thái ngạo mạn: "Chính là thái độ này."
Hạ nhân của vương phủ luôn nâng cao giẫm thấp.
Trước kia mặc dù cũng có một số kẻ nịnh hót, giúp đỡ vương phi bên kia.
Nhưng tốt xấu gì vẫn còn Thành vương ở đó, nên cùng lắm cũng chỉ dám làm ra vài động tác nhỏ.
Bắt đầu trở nên thế này là từ sau khi Thành vương qua đời.
Bây giờ trong vương phủ là Thành vương phi làm chủ, những hạ nhân này dám to gan như thế, tất nhiên vì có người ở phía sau bày mưu đặt kế.
Lục Châu tức giận không nhẹ, nhưng nàng trừ lý luận cùng bọn họ ra, thì cũng không có biện pháp gì khác.
Thanh Hà dẫm xong, giống như là nhớ tới cái gì đó, khoa trương che miệng lại: "A, quên nói với ngươi, đây là quần áo mà tiểu thư nhà ngươi phải mặc khi tiến cung, nhớ giặt sạch sẽ một chút, tuyệt đối đừng làm bẩn mắt thánh thượng."
Lục Châu khó thở, đột nhiên đẩy Thanh Hà một cái.
Thanh Hà bị đẩy đến hơi lảo đảo.
Nàng ta đầu tiên là kinh ngạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790265/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.