Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Giọng điệu của thiếu niên rất mập mờ, âm cuối còn như câu dẫn người ta.
Sơ Tranh liếc hắn một cái, lãnh đạm hỏi: "Anh còn muốn mua gì không?"
Sắp bị nhân đôi rồi đấy!
Lục Nhiên: "..."
Sơ Tranh và Lục Nhiên trở lại biệt thự, Lục Nhiên buông những đồ vật loạn thất bát tao kia xuống.
Hắn nhìn về phía Sơ Tranh một chút, trực tiếp đi qua, ôm lấy Sơ Tranh, đè cô xuống ghế sofa.
Ghế sofa rất mềm mại, làm hai người như lọt thỏm vào đó.
Lục Nhiên chống tay, rũ mắt nhìn cô.
Đôi mắt thiếu niên cực kỳ thanh triệt, ánh sáng lưu chuyển trong đó, làm cho người ta nhịn không được mà bị hút vào.
Sơ Tranh trầm mặc nhìn hắn.
Muốn làm gì nha?
Đột nhiên lại đè lên ta?
Thật nặng...
Thiếu niên rũ mi mắt, cánh môi đỏ bừng khẽ nhếch lên, hắn chậm chạp cúi đầu xuống, ngậm lấy cánh môi Sơ Tranh.
Dù sao hắn cũng phải lấy lại chút gì đó chứ nhỉ?
Lục Nhiên nghĩ.
Nụ hôn lúc đầu của Lục Nhiên như mưa phùn kéo dài, mềm mại và dễ chịu.
Nhưng dần dần lại bắt đầu nóng bỏng lên.
Thiếu niên khẽ nhắm mắt, hàng mi dài bất chợt lướt qua làn da, mang đến cảm giác ngứa ngáy rất nhỏ
Sơ Tranh hơi ngửa đầu, lộ ra đường cong tinh xảo của cần cổ.
Ngón tay thon dài của Lục Nhiên, lướt qua trên cổ cô, rồi rơi vào bờ vai cô, chậm chạp trượt đến vạt áo.
Đầu ngón tay nóng rực như lửa chạm đến làn da tinh tế lạnh buốt, thiếu niên nhẹ nhàng nắm chặt vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790259/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.