Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh đứng ở góc đường, nhìn Dương Cương bị quân đội giải đi.
Chu Tĩnh run lẩy bẩy đứng đằng sau cô: "Tôi... tôi đã giúp cô làm xong rồi, có phải hết việc của tôi rồi không?"
Sơ Tranh thu lại tầm mắt, giơ tay đưa cho cô ta một túi tinh hạch: "Thù lao của cô."
Chu Tĩnh thật sự không dám nhận.
Thủ đoạn của cô gái này...
Nhưng cuối cùng vẫn nhận lấy, Chu Tĩnh nhỏ giọng nói: "Dương Cương làm những việc này, đều do bộ trưởng Phùng ở sau lưng ra lệnh, cô..."
"Hắn chưa đắc tội với tôi." Sơ Tranh giọng điệu bình tĩnh.
"..." Chu Tĩnh cẩn thận đánh giá cô: "Nhưng cô đẩy Dương Cương ra, thì đã đắc tội với bộ trưởng Phùng rồi."
Sơ Tranh dựa vách tường, đôi mắt băng lãnh quét qua: "Chỉ cần cô không nói, thì ai sẽ biết?"
"..."
Dưới chân Chu Tĩnh như có khí lạnh lao thẳng lên trán.
Cả người đều giống như bị ném trong hầm băng, lạnh đến tay chân cứng đờ.
"Tôi... tôi không biết gì cả."
"Làm rất tốt."
Chu Tĩnh nhìn Sơ Tranh rời đi, cô ta nuốt một ngụm nước bọt, làm rất tốt cái gì?
Chờ Chu Tĩnh trở lại ban quản lý nhà ở, thì mệnh lệnh của cấp trên đã được chuyển xuống, để cô ta tiếp nhận chức vị của Dương Cương.
Chu Tĩnh: "..."
Tuyệt đối, tuyệt đối không thể đắc tội với cô gái kia!!
Chỉ sợ đến cuối cùng Dương Cương cũng không biết, là ai đứng sau lưng hại hắn?
...
Thanh danh của Sơ Tranh nổi lên rất nhanh trong căn cứ.
Lấy tốc độ tiêu xài tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790247/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.