Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Cho dù là buổi tối thì nhiệt độ vẫn rất cao, Lục Nhiên đi một đoạn lại dừng một lúc, trên thân toàn là mồ hôi, hắn lấy mũ xuống phẩy phẩy quạt gió.
Đằng sau có xe chạy tới, ánh sáng chiếu rọi trên đường cái, làm con đường phía trước hoàn toàn sáng rực lên.
Lục Nhiên đội lại mũ, đứng ở ven đường, nghiêng đầu chờ chiếc xe phía sau đi qua.
Nhưng chiếc xe kia lại dừng ở ngay bên cạnh hắn.
Lục Nhiên nhíu mày.
Cửa xe hạ xuống, là một cô gái xinh đẹp nhưng xa lạ, mái tóc mềm mại xõa trên vai, dưới thời tiết oi bức, cô lại nhìn rất nhẹ nhàng thoải mái, lộ ra một cỗ mát mẻ kỳ lạ.
Nhưng trên mặt không có chút biểu tình gì, giống như là mặt đơ vậy...
Thần sắc của cô gái lãnh đạm đánh giá hắn một chút, không biết có phải là ảo giác của Lục Nhiên không, mà hắn dường như nhìn thấy đáy mắt cô hiện lên hai chữ "phiền phức".
"Lục Nhiên?"
"Ừ." Vừa rồi trong đội ngũ đã có người kêu tên hắn, nên lúc này bị người ta gọi ra, Lục Nhiên cũng không thấy kỳ lạ: "Có chuyện gì không? Trên người tôi chẳng có cái gì đâu, nếu muốn cướp thì tìm nhầm người rồi."
Đã biết hắn bị cắn mà còn đuổi theo, hắn chỉ có thể nghĩ ra cái lý do này thôi.
"Lên xe." Sơ Tranh đặt tay trên cửa xe, khẽ giương cằm.
"Hả?" Lục Nhiên rất chắc chắn, hắn không biết cô gái mặt liệt này.
"Lên xe."
Sơ Tranh lặp lại một lần nữa, lỗ tai thẻ người tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790233/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.