Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
#Không re-up dưới mọi hình thức.
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Ly Đường bị ép bái Thiên Địa xong, cha mẹ không có nên bớt đi phần này, cuối cùng chỉ còn phu thê giao bái.
Sau khi lạy xong, Sơ Tranh lại nằm trở về trên giường êm: "Tốt, không có việc gì thì đừng đến làm phiền ta."
Ly Đường: "..." Khăn tân nương còn chưa vén đâu!
Phi!
Vén khăn tân nương cái khỉ gì!
Ly Đường giật khăn xuống: "Hôm nay không tính."
"Giữ lời."
"Không tính." Hắn chưa chuẩn bị gì cả, hơn nữa làm gì có chuyện hắn phải mang khăn tân nương?
"Giữ lời." Sơ Tranh cường điệu.
Ly Đường xếp xong khăn, bỏ vào trong tay cô: "Giữ lời thì giữ lời, nhớ cất kỹ."
Sơ Tranh rất hào phóng: "Tặng ngươi."
"..."
Ly Đường nhìn đồ vật trong tay, thuần thục thu vào.
Chờ đến khi Sơ Tranh lần nữa ngủ mất, hắn mới đem người bế lên, đi về phía lầu nhỏ đằng sau.
Trong lầu nhỏ được bố trí được cực kỳ ấm áp, Ly Đường đặt người lên trên giường.
Hắn ngồi ở bên cạnh, nương theo ánh trăng nhìn cô.
Đầu ngón tay Ly Đường phất qua mi tâm Sơ Tranh: "Phải làm thế nào thì trong mắt nàng mới có thể có ta đây."
Tâm ma: "Cùng ta..."
Ta sẽ không tổn thương nàng, cũng không cho phép ngươi thương tổn nàng, ngươi sớm chết tâm đi.
Tâm ma: "..."
Tâm ma bất ngờ.
Nó đi! Nó đi được rồi!!
Từ ngày đó về sau, tâm ma cũng không xuất hiện nữa.
Tâm ma bởi vì cô mà sinh, cũng bởi vì cô mà diệt.
...
Sơ Tranh cự tuyệt Ly Đường chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790195/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.