Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Bên ngoài miếu hoang, Lâm Thần mang theo mấy tên đệ tử, bao vây miếu hoang lại.
Sơ Tranh chậm rãi đi tới, Ly Đường theo phía sau cô.
Hơn nửa đêm còn ồn ào không cho người ta ngủ, thật sự là phiền chết.
Bọn họ đều không ngủ được sao?
Thói quen ngủ sớm dậy sớm không thể học cho tốt à?
"Sư huynh, bọn họ ra rồi." Bọn họ vừa đến, còn chưa kịp lên tiếng thì người ở bên trong đã đi ra.
Lâm Thần chặn tên đệ tử kia lại, thấp giọng phân phó: "Nhớ kỹ lời ta nói với các ngươi, bắt sống Sơ Tranh, còn Ly Đường thì giải quyết tại chỗ."
"Dạ."
Mấy tên đệ tử liếc nhìn nhau, không cùng Sơ Tranh nói chuyện, mà cấp tốc bay lên không trung, ở ngay trước mặt Sơ Tranh kết hạ một cái trận pháp.
Sơ Tranh ngẩng đầu, ánh sáng của trận pháp thoáng hiện lên trong mắt cô, rồi biến mất, giống như pháo hoa xán lạn.
Lâm Thần đứng ở bên ngoài trận pháp, vẻ mặt ngưng trọng nhìn vào, lại ẩn hiện lộ ra mấy phần nóng rực và chờ đợi.
Ly Đường không thích cái ánh mắt kia của Lâm Thần, theo bản năng chắn trước mặt Sơ Tranh.
Nhưng vào lúc này, Lâm Thần phi thân lên, rơi vào phía trên trận pháp, trong tay hắn tế ra một thanh trường kiếm.
Trường kiếm vừa xuất hiện, ánh sáng của trận pháp lập tức khuếch tán, uy áp ngang ngược trên thân kiếm gột rửa tới.
Thân thể Sơ Tranh hơi lui lại một chút.
Ly Đường đỡ Sơ Tranh: "Là thần khí."
Trong lòng Sơ Tranh hiểu rõ, khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790188/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.