Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Không có thẻ người tốt thì không bỏ rơi cậu được ——Sơ Tranh định nói như vậy, nhưng phía sau tự động cách âm, Tô Tửu chỉ nghe thấy hai chữ "Không có".
Sơ Tranh: "..." Vương bát đản cái con chó đần độn này, quả nhiên là khắp nơi đều có hố.
Tô Tửu nằm sấp trong ngực Sơ Tranh một lúc, có chút lưu luyến không rời buông cô ra: "Vậy tôi về trước, cô quay đến khi nào?"
"Đến khuya."
"Ồ... Cô ở khách sạn nào?"
Sơ Tranh không có ý định nói cho hắn biết, nhưng cô không nói thì Tô Tửu dường như không có ý định đi, thẻ người tốt không thể làm rơi, không thể làm rơi...
Sơ Tranh mặc niệm dưới đáy lòng nhiều lần, đưa thẻ phòng của mình cho hắn.
Tô Tửu mặt mày hớn hở nhận lấy: "Tôi đi đây."
...
Sơ Tranh quay tới lúc rạng sáng đạo diễn mới chịu thả người, cô trở lại khách sạn, thẻ phòng chỉ có một cái, đã đưa cho Tô Tửu, cô chỉ có thể bấm chuông, nhưng bấm cả nửa ngày cũng không có ai ra mở cửa.
【 Tiểu tỷ tỷ. 】
Vương bát đản mà mở miệng, chắc chắn lại xảy ra vấn đề rồi!
【 Nhà kho số 230 đường Sơn Hải. 】
Quả nhiên một giây sau Vương Giả cho cô một cái địa chỉ.
Sơ Tranh đụng đầu vào trên cửa, sao cô lại xui xẻo như vậy, vì cái gì mà xui xẻo như vậy a!! Ông trời cuối cùng vẫn đành lòng xuống tay với một đứa nhóc đáng thương như cô! Ma quỷ! Đều là ma quỷ!
【... 】 Đến cùng ai mới là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790155/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.