Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Lát nữa tôi qua, các anh chuẩn bị tốt văn kiện đi." Sơ Tranh từ thang máy bước ra, trước mặt bị người ta ngăn trở, cô đi sang bên cạnh, người kia cũng đi theo, di chuyển đến bên cạnh.
Sơ Tranh ngước mắt lên.
"Cố tổng." Tô Tửu mềm mại kêu một tiếng.
Sơ Tranh nhìn ra phía sau, chỉ có một mình hắn.
"Cậu làm gì ở đây?"
Hai tay Tô Tửu buông sau lưng, cơ thể hơi nghiêng về phía Sơ Tranh, khóe miệng nhếch lên: "Chờ Cố tổng."
Mặt Sơ Tranh lạnh lùng: "Chờ tôi làm gì?"
Tô Tửu hơi nghiêng đầu, mái tóc mềm mại rũ qua một bên theo động tác của hắn: "Trước đây Cố tổng đã từng cứu tôi, tôi muốn cảm ơn Cố tổng, có thể mời Cố tổng ăn cơm chứ?"
"Không rảnh." Sơ Tranh cự tuyệt đến phi thường nhanh gọn.
"Nhưng không phải Cố tổng muốn tôi cảm thấy cô là một người tốt sao? Nếu cô không muốn ăn cơm cùng tôi, sao tôi lại cảm thấy Cố tổng là một người tốt được?"
Sơ Tranh đối diện với ánh mắt Tô Tửu, nụ cười của hắn càng xán lạn hơn, đôi mắt trong sáng, lộ ra mười phần vô hại.
Cái tên yếu gà này... hình như có chút không giống trước đây, lại phân liệt?
【 Tiểu tỷ tỷ mau tận dụng thời cơ! Thẻ người tốt đang giơ tay vẫy gọi cô kìa! 】 Vương Giả phi thường cấp tốc giật dây.
"Cố tổng, có thể chứ?" Tô Tửu lại hỏi một tiếng.
Sơ Tranh gật đầu: "Bây giờ tôi còn có việc."
"Hôm nay tôi rất rảnh, nếu như không gây trở ngại cho Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790146/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.