Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh đi về phía trước mấy bước, liền trông thấy Diệp Trầm đang đẩy xe đạp, cô quét mắt một vòng quanh chiếc xe đạp, không nhanh không chậm đi qua: "Tặng cho cậu, không thích thì ném đi."
Vương bát đản từng nói qua, tiền đã tiêu xài cũng giống như bát nước đổ đi, tuyệt đối không thể thu hồi lại.
Muốn trở thành một cái bại gia chi tử hợp tiêu chuẩn.
Nhất định phải —— xem tiền tài như cặn bã, tiêu tiền như nước.
Người ngốc nhiều tiền chính là khác người thế đấy.
Diệp Trầm: "..."
Sơ Tranh vượt qua hắn, đi vào trong trường học.
Diệp Trầm nhíu mày, Kỷ Sơ Tranh... Đến cùng là hạng người gì?
Diệp Trầm đi theo Sơ Tranh vào trường học, hai người học ở hai tầng lầu khác biệt, lúc tách ra, Sơ Tranh đột nhiên xoay người: "Thành tích của cậu rất tốt sao?"
Diệp Trầm "..." Cô không nhìn thấy mỗi lần có kết quả thi, tên của hắn đều đứng đầu bảng sao?
"Cũng không tệ lắm."
Sơ Tranh lấy từ trong túi ra một quyển sách bài tập, loạt xoạt lật đến một trang sách nào đó: "Làm giúp tôi."
Diệp Trầm: "..." Thành tích của Kỷ Sơ Tranh...
Diệp Trầm nhớ đến bảng thành tích, hình như hoàn toàn không có tên của cô, lại nhìn tác phong của cô ở trường học, đứng hạng chót cũng không có gì lạ lắm.
"Tự làm đi."
Ở trường học không phải không có người bắt hắn làm giúp bài tập, nhưng hắn không tình nguyện, mỗi lần như thế đều bị chơi xấu, hoặc là bị đánh, dù sao hắn cũng quen rồi.
Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790107/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.