Sau khi đổ nước xong, Lật Manh nhìn nữ chủ đang bàng hoàng một lúc, phản ứng có chút trì độn lấy giấy nhớ ra đọc.
Thể hiện sắc mặt ghen ghét khi cố ý quấy rối.
Tiếp theo là biểu đạt sự ghen tị và hãm hại không biết xấu hổ.
Ok, hãm hại không biết xấu hổ đúng không? Nhưng làm sao để hãm hại cô ta?
Trong đầu Lật Manh không có chút mánh khóe nào để hãm hại người khác. Những thứ này còn khó hơn nhiều so với việc nghiên cứu virus trong phòng thí nghiệm.
Lật Manh khó xử mà nhíu mày, sau đó nghĩ nghĩ, cuối cùng chần chờ lấy ví tiền từ trong túi sách ra.
Lúc nãy Lật Manh đã tiêu 100 tệ nên bên trong chỉ còn 3 tệ rưỡi.
Lãnh Linh sau khi hết ngỡ ngàng, cơ thể phát run vì tức giận, cô ta nhìn về bốn phía, phát hiện đạo diễn và các diễn viên vẫn đang trợn mắt há hốc mồm sững sờ nhìn hiện trường này.
Xem ra bọn họ đều nhìn thấy cô ta bị đổ nước.
Lãnh Linh rũ mắt xuống, đầu tóc bị nước làm cho ướt rề rề, trên mặt lộ ra một tia quật cường ẩn nhẫn.
Bộ dáng thật đáng thương, bị người khi dễ nhưng lại không dám mở lời một tiếng.
Nếu có ai đó quay video đăng lên mạng, Lật Manh chính là ỷ thế hiếp người.
Lãnh Linh vừa mới nghĩ như vậy, đột nhiên một bàn tay tinh tế trắng nõn, cầm một cái ví cũ bị hỏng, nhét vào trong tay cô ta.
Lãnh Linh: "?"
Lật Manh hít sâu vài lần, đôi mắt tròn xoe khó xử lúng túng, trong lòng cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chu-lai-hac-hoa/1742810/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.