Edit: Mạc Kỳ Nguyệt
Beta: LoBe
___
Ánh mắt cô sáng lên, nghĩ đến việc ở cùng nhau, còn phải lo lắng phải làm sao để dụ dỗ nam chủ, mang tới các loại thủ đoạn nham hiểm, không hợp đạo lý soa?
Lật Manh hít sâu một cái, vén tay áo lên, định dụ dỗ ngay lập tức. Làm sao dụ dỗ... cái này... phải cởi quần áo. Cởi.... quần áo. Lật Manh nhìn cánh tay mình, nếu không thì, dùng cánh tay trần này đi dụ dỗ đi. Hẳn là có thể có... điểm chứ?
Tần Quy Vân lau tóc xong, ném khăn mặt vào thùng mây bên cạnh rồi thờ ơ duỗi đầu ngón tay cài từng cúc áo. Áo ngủ quá rộng, dù đã cài hết cúc vẫn có thể nhìn thấy đường viền của xương quai xanh ẩn hiện. Con ngươi Tần Quy Vân thâm thúy, động tác từ tốn như một bức tranh. Vẻ mặt Lật Manh ngây ra, hoàn toàn không chú ý đối phương đẹp thế nào. Cô nghĩ, làm sao dụ dỗ đây?
Tần Quy Vân nhìn cô gái đang cúi đầu, không để ý mình. Tần Quy Vân mím mím môi, dừng động tác, bên trong giọng nói mang theo một tia khàn khàn mê người:
"Quần áo quản gia đã mang đến, đang để trên bàn."
Khuôn mặt Lật Manh lạnh lùng khó hiểu, không phải nam chủ nên chán ghét đuổi đánh cô sao? Chẳng lẽ là... cô vẫn chưa lộ mông?
Rốt cuộc, đây là một nam chủ mạnh mẽ, trong lòng chán ghét cô nhưng vẫn nhẫn nhịn. Cô phải làm cho hắn ghét hơn nữa mới được. Vì vậy, Lật Manh lập tức thể hiện bộ mặt thèm chảy nước miếng... vẻ mặt cứng ngắc:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chu-lai-hac-hoa/1742777/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.