Edit: Nhiên Nhiên
Beta: LoBe
___
Nói xong, anh quay người chuẩn bị rời đi. Đột nhiên góc áo lại bị kéo lại, Tần Quy Vân dừng bước, quay mặt nhìn lại. Liền nhìn thấy đôi tay Lật Manh đang nắm lấy góc áo anh, đôi mắt trông mong nhìn, ánh mắt trong trẻo mang theo vài tia khát vọng.
Hất đổ bàn ăn đi mà aaaaaaaaaaa.
Nam nhân im lặng một lúc, lông mi đột nhiên run rẩy, tựa như nghĩ đến cái gì đó, đôi môi mỏng mím lại. Đây là người đầu tiên kêu người nấu cơm chờ anh trở về, có nên ăn một chút không?
Giống như có một chút khó xử, Tần Quy Vân duỗi tay móc cổ áo nới lỏng ra.
Sau đó không đợi Lật Manh phản ứng lại, Tần Quy Vân duỗi tay ra ấn nhẹ vào trán cô, nheo mắt nhanh chóng cúi đầu hôn lên môi Lật Manh một cái.
Lật Manh: "?"
Tần Quy Vân bình tĩnh rút tay lại, giọng điệu lạnh lùng: "Tốt."
Lật Manh trừng mắt cá chết nhìn anh, tốt cái gì mà tốt? Còn việc đạp đổ bàn ăn thì sao?
Kết quả là anh bước về phía trước, bởi vì tay Lật Manh vẫn nắ chặt góc áo Tần Quy Vân nên cũng bị kéo theo. Nội tâm Lật Manh mông lung, hay chờ tới lúc ăn cơm mới đạp đổ?
Kết quả Lật Manh vừa ăn cơm vừa lén nhìn nam chủ. Liếc mãi liền phát hiện mặt Tần Quy Vân dần đỏ lên. Tức giận? Nếu tức giận thì nâng bàn ăn lên đi.
Đừng khách sáo, cứ tự nhiên làm mưa to sóng lớn.
Đến tận lúc ăn xong, Tần Quy Vân đứng dậy giao phó vài việc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chu-lai-hac-hoa/1742775/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.