Edit: Di Hoàn Nguyệt
Beta: LoBe
___
Cho nên, tang thi cho cô mặt mũi nên không ăn? Lật Manh nghĩ trăm ngàn lần cũng không thể hiểu được. Bỗng nhiên chiếc nhẫn nơi ngón tay Lật Manh nóng lên, cô cúi đầu nhìn.
Chiếc nhẫn phát ra vầng sáng nhè nhẹ, cô cũng không ngu ngốc đến mức không hiểu phản ứng đó là gì. Nó không phải đang nhắc nhở cô đấy sao? Nó cứu mình?
Không phải hệ thống đã nói với cô, ngoài nam chủ, không ai có thể sử dụng chiếc nhẫn này hay sao? Tại sao nó lại bảo vệ cô?
Lật Manh suy nghĩ hồi lâu, nghĩ tới mức đau cả đầu mới hiểu ra: Lý do có thể do hệ thống nói thiếu.
Không nghĩ, sẽ không đau đầu.
Về việc có thể sử dụng, chắc cũng do hệ thống không hiểu rõ về chiếc nhẫn này nên mắc sai lầm.
Lật Manh nhìn thấy một chiếc xe ngoài cửa, lập tức chạy tới, cửa xe không khóa, cô trực tiếp nhấn ga khởi động, rời khỏi căn cứ. Mễ Lệ cũng nhận được tin tức cổng chính đã bị tang thi phá vỡ. Cô hốt hoảng chạy ra bên ngoài.
Mà thiếu niên đang nằm trên giường, không nhanh không chậm đứng dậy, cơ thể anh bị chăn quấn kín mít, không lộ chút da thịt nào. Có người ở bên cạnh, thiếu niên đối với việc cơ thể không mặc gì vẫn có chút mẫn cảm.
Anh yêu thích một người, tất nhiên cũng vì cô mà giữ gìn...
Ví dụ như, cơ thể của anh chỉ có cô mới được phép xem, một mình cô có thể chạm vào, cũng chỉ cho riêng cô cắn.
Trong phòng hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chu-lai-hac-hoa/1742752/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.