*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Edit: LoBe 
Cố Nặc nhăn mày, chỉ trong cái chớp mắt, đôi mắt âm u liền trở nên ôn nhu. Anh nằm lại xuống giường, buông xuống hàng lông mi xinh đẹp như cánh bướm, giả vờ bản thân vẫn đang ngủ. 
Cô ấy xấu hổ chạy trốn, hiện tại hối hận nên trở về. Cố Nặc cảm thấy bản thân nên làm như như không biết chuyện này đi. Không thì cô sẽ ngượng ngùng đấy. 
Lật Manh lôi lôi kéo kéo nữ chủ vội vàng chạy vào phòng. Mễ Lệ ngậm thuốc lá, vẻ mặt mệt mỏi. 
"Tiểu gia hỏa, thuốc đó không có vấn đề gì cả, sẽ không chết người đâu. Mà có thì cũng phải trách tên đó là phế vật." 
Lật Manh vất vả lắm mới mang nữ chủ tới đây. Sau đó cô chỉ cần phải lừa nam chủ nữa thôi. Cô cười với Mễ Lệ một cái, lộ ra lúm đồng tiền 
"Xem cái này đi, một lúc thôi." 
Mễ Lệ cảm thấy bản thân bị mũi tên đáng yêu bắn trúng rồi. A~ 
Tại sao ở tận thế lại có một tiểu gia hỏa đáng yêu như này chứ? Rất muốn mang về cất đi. Nhưng chỉ cần nhớ tới nam nhân bên cạnh Lật Manh, hic, không dễ chọc. 
Lật Manh đẩy cửa ra, nhìn thấy Cố Nặc đang ngủ liền thở ra một hơi. Cô đẩy nữ chủ vào trong phòng. Sau đó Lật Manh nhảy ra sau vài bước đứng ở cửa phòng, nói với Mễ Lệ: 
"Cô xem xem anh ấy đã chết chưa." 
Mễ Lệ nhìn thoáng qua giường, ai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chu-lai-hac-hoa/1742750/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.