*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xe để về căn cứ là xe van (1) phiên bản dài hơn. Căn cứ Lam Anh rất thiếu thốn, không bằng căn cứ Cố thị. Trong thời kì tận thế ai cũng biết căn cứ Cố thị giàu nứt đổ vách nhất, cho nên ngay cả xe công cộng của căn cứ cũng có quy cách khác biệt.
(1) Xe van:
Những năm gần đây, vật tư còn đáng giá hơn mạng người.
Lật Manh nắm Cố Nặc ngồi vào hai chỗ ngồi cuối cùng trong xe van. Nói là chỗ ngồi, nhưng thật ra bọn họ làm gì có, đó chỉ là một khe hở ở phía sau cùng, vẫn là nhờ Mễ Lệ ném cho bọn họ hai chiếc ghế nhựa nhỏ, loại năm đồng một chiếc được bán ở chợ bán thức ăn trước tận thế.
Cứ như vậy mà ngồi xổm, Lật Manh thì đỡ hơn một chút, người nhỏ chân ngắn, ghế nhỏ ngồi còn được. Nhưng Cố Nặc thì khác, tuy tuổi anh không xa tuổi cô lắm, cũng mười tám mười chín tuổi, thế mà thân cao sắp 1 mét 85, chỉ là vì còn niên thiếu, thân hình không cường tráng nhiều cơ bắp bằng những người đã thành niên, ngược lại có vẻ hơi gầy.
Nhưng chân anh đặc biệt dài, ngồi trên chiếc ghế nhỏ, hai chân đáng thương không có chỗ chen. Thiếu niên mặt không biểu cảm cầm lấy ngón tay Lật Manh, đốt ngón tay mềm mại của thiếu nữ từng tấc từng tấc đều đẹp. Móng tay cũng phấn phấn nộn nộn, đẹp như hoa anh đào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chu-lai-hac-hoa/1742721/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.