Edit by Vân Hi
Tiêu Nghiên ban đầu định nước ấm luộc ếch(*).
Trên thực tế, hắn phía trước vẫn luôn làm như vậy.
Nhưng là tai nạn ngoài ý muốn kia làm hắn hoàn toàn thay đổi ý tưởng.
Không có chuyện gì trên đời có thể nằm trong tầm kiểm soát một cách tuyệt đối.
Cho dù có vô số tính toán, chu đáo mọi mặt, dệt một tấm lưới có thể làm cho đối phương muốn trốn cũng không trốn được.
Nhưng mà cũng không thắng nổi trời cao thuận miệng cười vui đùa một cái.
Lúc này, có lẽ là ông trời đáng thương hắn, làm cô giáo tỉnh lại.
Làm cho bọn họ còn có cơ hội gặp nhau lại một lần.
Nhưng còn có lần sau?
Hắn không muốn đợi thêm nữa.
5 năm qua, mỗi ngày mỗi đêm, hắn đều chịu dày vò.
Hắn chỉ muốn làm con chó kia đi tìm chết, làm cái nhà nuôi con chó kia cũng đi tìm chết, thậm chí chính hắn cũng muốn đi tìm chết.
Tồn tại còn có nghĩa gì?
Chính gương mặt an tĩnh của cô giáo đang nằm trên giường đã kìm hãm lại cái xúc động của hắn hết lần này đến lần khác.
Còn tốt.
Giờ khắc nhìn thấy A Chiêu tỉnh lại, hắn lần đầu tiên từ đáy lòng cảm tạ thần minh, cuối cùng cũng không có hoàn toàn từ bỏ hắn.
..............................
A Chiêu cảm thấy, có lẽ Tiêu Nghiên là đang cùng mình nói đùa.
Cô nở ra một nụ cười tươi rói: "Tiêu Nghiên, cô vừa mới vừa tỉnh lại, nhưng chịu không nổi kích thích lớn như vậy."
Đáp án của Tiêu Nghiên lại là trực tiếp cúi xuống.
Hai tay hắn hư hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chu-khai-quai-sao-xuyen-nhanh-nam-chu-bat-hack-sao/1662916/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.