Editor: Sơ Hề (Kẹo)
🍭🍭🍭Mọi người trong lớp học đối với Tô Yên một mảnh tán thưởng.
Nháy mắt không còn những tiếng nhỏ giọng thảo luận cười nhạo trước kia.
Diêu Vũ Phỉ ngồi ở mặt sau, con ngươi thanh lãnh hiện lên một mạt ghen ghét.
Tay dùng sức nắm chặt bút viết, lực đạo ấn đến tay trắng bệch.
Giống như muốn đem cái bút bẻ gãy.
Chỉ là biết ăn nói hai câu mà thôi, ngày thường nhìn qua an tĩnh nặng nề, hiện tại xem...xác thật rất có thể giả vờ.
Chỉ là bộ dạng hai mặt này của Tô Yên, bị Khương Nhiên thấy được, cô ta còn có thể thoải mái trôi qua được hay không? "Lạp" một tiếng, bút viết rạch ra trên giấy một đường rãnh rất sâu.
Phát ra thanh âm chói tai.
Tiếng này vừa ra, làm mọi người đang nhất trí đàm luận tán tốt về Tô Yên, tất cả đều an tĩnh xuống dưới.
Diêu Vũ Phỉ lớn lên đẹp, gia thế tốt, đặt tại nơi đó ai cũng không đắc tội.
Chương trình học một ngày thật mau kết thúc, đại bộ phận người trong lớp học đã đi rồi.
Tô Yên thu thập tốt, thành thật ngồi ở chỗ đó chờ.
Bạn ngồi cùng bàn nhìn Tô Yên còn không đi, nghi hoặc
"Hửm? Cậu sao còn không đi? Là do chân đau? Muốn mình đỡ cậu về không?"
Tô Yên lắc đầu,
"Không phải, mình đang đợi người."
Bạn ngồi cùng bàn không nghi ngờ, gật gật đầu
"Mình đi trước đây"
"Ừm"
Tô Yên lên tiếng.
Đợi một lát, Khương Nhiên xuất hiện ở cửa lớp.
Bước bước chân đi vào.
Lúc này, bạn học trong lớp đã đi hơn phân nửa.
Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chu-hac-hoa-luon-muon-tinh-ke-ta/4089658/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.