Xương An Diệp nắm lấy tay hắc y nhân, nhe răng cắn hắn một cái, tức giận đến nghiến răng chảy máu. Hắc y nhân rên một tiếng thảm, tức giận lại không dám đánh y, hung hăng trừng mắt.
Xương An Diệp lè lưỡi, chạy chân vọt ra ngoài liền vọt luôn vào lồng ngực của 2 tên hắc y nhân khác.
Xương An Diệp: “…” Đời nó không thể tàn hơn.
Hắc y nhân phía sau che lại đôi tay bị cắn, đúng lúc có một trận phong ba nổi lên, gió cuốn tung màn che mặt. Xương An Diệp sững sờ, sau đó lại nhanh chóng quay đầu giả như không nhìn thấy.
Hắc y nhân nhếch môi, rõ ràng thấy nhìn lại làm như không biết. Đây là chốn tránh hay cố ý không quan tâm. Hắn hung hăng giật màn che mặt, để lộ khuôn mặt thâm trầm dưới ánh trăng lạnh.
Xương An Diệp che mắt: “ Ta không nhìn thấy gì hết.”
Giang Uẫn tức giận kéo tay y ra, nắm cằm, bắt y nhìn về phía mình: “ Chốn cái gì mà chốn. Mau nhìn cho ta. Rõ ràng ta đẹp hơn tên cẩu hoàng đế đó. Hắn có gì hay ho.”
“ Ngươi mới là cẩu, cả nhà ngươi đều là cẩu.” Xương An Diệp nhe răng muốn cạp hắn phát nữa. Dám nói xấu lão công nhà cậu.
Giang Uẫn bóp cổ y, ánh mắt dần dần đỏ ngầu, một tên hắc y nhân cảm thấy ở đây thì không ôn liền can ngăn. Hắn vừa mới đến gần, Xương An Diệp liền dùng sức, cụng vào đầu Giang Uẫn một cái thật mạnh. Sau đó kéo tên hắc y nhân kia qua, một trưởng đánh hắn ngã nhào vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chinh-khong-voi-sao-ta-phai-voi/1024398/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.