Có lẽ là vì bên Đại Mạc nghe đến năm nay là năm đầu tiên hoàng đế Đông Hoàng tuyển tú, cho nên lựa thời gian cũng rất chuẩn xác mà đến cùng hôm tuyển tú diễn ra lần cuối.
Dù Đông Hoàng có lớn mạnh hơn Đại Mạc thì buổi tiếp đón cũng không vì thế mà bớt đi phần long trọng, ngược lại còn lớn hơn cả chiến thắng Đông Thổ mấy lần trước.
Đại Mạc ở vùng khí hậu lạnh, quanh năm giá rét nên quần áo cũng rất nhiều. May mắn là Đông Hoàng lúc này cũng vừa vặn vào thu. Nếu không sẽ nóng chết người.
“ Con không đi.” Xương An Diệp hất đầu, y tức giận muốn đập bàn.
Cát Khắc Nạp thở dài: “ Hoàng thượng tuyển tú là lẽ đương nhiên. Liên quan gì đến con mà giận dỗi. Hay là…..có cô nương nhà nào trong hội tú nữ mà con nhìn trúng rồi?? Ta sẽ nói đỡ giúp con. ”
Xương An Diệp quay mạnh đầu: “ Con không có nhé. Một đám tiểu thư phấn son, có gì mà phải thích.”
Căn bản là y thích nam nhân nha. Cho dù không phấn son thì cũng thế thôi.
Kết quả là vẫn bị lôi đến yến hội.
“ Hoàng thượng giá đáo.”
Đông Triêu Duẫn một thân long bào vàng rực, kim quang bắn ra tứ phía làm chói mù con mắt người khác. Hắn vẫn đem theo một khuôn mặt lãnh đạm, không hiểu sao đi qua chỗ Xương An Diệp liền có chút sững lại, sau đó khụ một tiếng đi qua.
Đông Triêu Duẫn hơi sờ tai, có chút nóng lên. Nhìn y có vẻ không vui.
Xương An Diệp không thèm nhìn hắn, cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chinh-khong-voi-sao-ta-phai-voi/1024395/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.