Hôm nay là lễ đầu mùa, hoàng đế cùng các đại thần làm lễ cúng bái thiên địa. Xương An Diệp đứng bên cạnh Cát Khắc Nạp, một vẻ rất nghiêm trang nhưng tâm hồn sớm đã muốn khô héo đến nơi rồi. Mùa hè chói chang lại bắt đứng giữa sân làm mấy cái nghi thức rườm rà, lại còn phải khoác một đống quần áo trên người.
Ngữ Hòa Điệp chưa bị y làm cho tức chết thì y đã bị cái nóng bức muốn điên rồi á.
Đông Triêu Duẫn ngồi trên long ỷ, có người che nắng, quạt mát, trà lạnh. Một chút cũng không hề cảm thấy khổ. Hắn hơi đảo mắt, ma xui quỷ khiến lại chú ý đến Xương An Diệp. Nhìn y vẻ mặt căm phẫn nhắm mắt ngẩng đầu nhìn trời. Đông Triêu Duẫn trong lòng dâng lên bỗng dâng lên một mạt xót xa. Như vậy liệu có bị say nắng rồi ngất không?!
“ Được rồi. Nghi lễ hôm nay kết thúc tại đây.” Đông Triêu Duẫn phất tay. Mọi người đều xôn xao, nghi lễ xong còn cần thực hiện nghi thức tẩy trần nữa. Hoàng đế vội vàng kết thúc như vậy …là mệt rồi hả?!
Xương An Diệp vui mừng, nhảy chân sáo đi tìm Đông Triêu Duẫn. Nửa đường bị Đông Thành Viên chặn lại.
Cách kiệu của Đông Triêu Duẫn chỉ còn một tý, Xương An Diệp trừng mắt với Đông Thành Viên, hất mặt đi qua hắn. Đông Thành Viên lại cố ý chắn đường.
“ Tiểu nam sủng hôm nay không đi cùng ngươi à?” Xương An Diệp thiếu đánh mà nhắc lại việc xưa. Đông Thành Viên vừa nghe liền muốn nổi giận, hắn áp chế lại trong lòng, cố nặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chinh-khong-voi-sao-ta-phai-voi/1024393/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.