8 tháng sau đó, không ai ngờ rằng, đế chế Zozac lại là bên ra tay trước, hàng trăm chiến hạm chờ đợi lệnh từ bộ chỉ huy, cơ giáp chiến đấu cũng được đem ra sử dụng, lần này quân đoàn chính do đại tướng Thiều Võ Trọng chỉ huy, nguyên soái Quất Chửu Duẫn chính thức về hưu.
Cư Đồ Tích tự mình lái một chiến hạm, hắn nhìn nơi tinh cầu mình từng gắn bó nhiều năm kia, ánh mắt chỉ toàn là một mảnh hờ hững.
Tất cả vì đế chế…
Nhưng…
Đế chế lại không thể vì hắn mà xoay chuyển.
Trên đời này, cho dù là người hay thú nhân,
Tất cả đều sống vì bản thân và người mình yêu thương nhất.
Hắn lựa chọn… thay đổi vì định mệnh.
Trận chiến lần đó diễn ra khốc liệt hơn lần trước rất nhiều. Tuy là đế chế Zzac có cơ giáp nhưng cũng chỉ là đám cơ giáp chiến đấu được đặt ở quân đoàn 13 mà thôi mà người sử dụng và biết điều khiển chúng, lại cũng chỉ có đám người quân đoàn 13 đó, một đám phú nhị đại chưa được đào tạo bài bản quân sự. Vì Xương An Diệp đã chọn đế quốc, thứ cơ giáp chiến đấu mà đế quốc có, chính là dùng cả tâm huyết của cậu để chế tạo thành. Cơ giáp của Thanh Trì Phong được tái tạo lại một cách hoàn hảo nhất, Cư Đồ Tích đã lái nó.
Xương An Diệp nhìn nền trời đầy khói lửa, cuộc chiến nào cũng đầy chết chóc và đau thương. Thứ bọn họ muốn tranh giành là cái gì chứ? Cậu không biết, cũng không muốn biết, giống như trên thương trường đầy rẫy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chinh-khong-voi-sao-ta-phai-voi/1024387/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.