Xương An Diệp một hồi tranh đấu, cố gắng nhất để bản thân trở về trạng thái bình thường. Y ôm eo Mục Giản bĩu môi: “ Mọi người thấy đệ là người vì sợ hãi mà bỏ lại đồng môn sao?? Đệ không đi.”
Mục Giản xoa đầu y, đáy mắt vẫn dâng lên một mạt sầu lo. Tiểu Diệp nhà hắn rõ ràng là có tâm sự a.
Hành Vân Khán cùng Triệt Phóng đồng thời từ ngoài cửa sổ nhảy vào. Hành Vân Khán lắc đầu tiếc nuối: “Lộ Sương vẫn đang ở trong phòng”
Xương An Diệp mím môi nhìn sang Triệt Phóng, hắn cũng tương tự mà nói: “ Tam hoàng tử cũng đang ở trong phòng. Ta cũng đi xem căn nhà hoang mà đệ nói, rất bình thường, chẳng có gì ngoài mấy cái cột đổ nát.”
Xương An Diệp nhìn mọi người, trực tiếp muốn bùng nổ, y giải thích: “ Thực sự là đệ nhìn thấy Lộ Sương đánh ngất Tôn Húc, đem hắn nhốt vào nhà hoang , sau đó y còn niệm chú ngụy trang nó thành một cái cây phi thường to luôn.”
Nói một lúc Xương An Diệp mới nhớ ra, ủa, y có ghi lại cảnh Lộ Sương hành hung bên trong nhãn cầu mà. Xương An Diệp móc tay áo, sung sướng rút ra một quả cầu điêu khắc hoa văn xanh lam nhạt đặt trên bàn.
Hành Vân Khán ngồi xuống bên cạnh Thẩm Dực Quân, Triệt Phóng cùng Từ Thiến đều đứng bên cạnh nhìn. Mục Giản có chút tò mò: “ Này là gì?”
Xương An Diệp truyền cho nhãn cầu một ít linh lực, nhãn cầu phát sáng, tỏa ra một đám khói mờ ảo, trong đó chiếu lại toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chinh-khong-voi-sao-ta-phai-voi/1024361/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.