Mục Giản chống cằm nhìn Xương An Diệp phồng mồm nhai nuốt, cả khuôn mặt đều mang một vẻ ta đang hạnh phúc.
Xương An Diệp ăn xong cơm liền chuyển sang bánh, ăn được mấy miếng mới đút cho Mục Giản một miếng.
Ngay khi hai người còn đang chìm trong không khí ngọt ngào, ánh mắt Mục Giản bỗng loé lên, hắn phản ứng nhanh nhạy, ôm Xương An Diệp lăn qua một bên.
Chính lúc đó, một thanh đao vô cùng sắc bén, xuyên qua cửa tranh, đâm vỡ nát bàn ăn. Thanh đao được bao bọc bởi một lớp linh lực mỏng, như có mắt, hướng hai người Xương An Diệp đâm tới. Hay nói chính xác là nhắm vào Xương An Diệp.
Mục Giản rút kiếm, đỡ chiêu giúp Xương An Diệp. Xương An Diệp phi thân ra ngoài, muốn xem kẻ nào thao túng nó. Chỉ thấy một bóng đen lướt qua, y đuổi theo.
Xương An Diệp vận khởi linh lực, một loạt mũi tên băng bắn về phía trước, bóng đen có chút chật vật né tránh, đến khi tránh không nổi, bị một mũi tên đâm xuyên cánh tay, máu chảy ròng ròng.
Xương An Diệp một kiếm đâm tới, bóng đen chống đỡ. Chỉ là không bao lâu lại đã ngã xuống. Xương An Diệp dè dặt đến xem, bóng đen nhân cơ hội tung hoả mù về phía y. Một đường tẩu thoát.
Mục Giản đuổi đến, ánh mắt loé sáng, rót linh lực vào phiến lá, bắn đi. Phiến lá bắn về phía bóng đen, không dấu vết mà thâm nhập vào trong cơ thể đối phương.
" Tiểu Diệp. " Mục Giản quay người về chỗ Xương An Diệp, chỉ thấy y gắt gao che mắt, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chinh-khong-voi-sao-ta-phai-voi/1024359/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.